Chủ Nhật, 22 tháng 12, 2013

Nhớ Một Người .

Em về phương ấy hoa ngàn
Thế gian thi khóc lệ hoang ngắn dài
Vói làm sao tới nhau đây
Níu về giá lạnh u hoài chiều đông
Nhánh khô run rẫy trên không
Lá rơi theo gió giữa dòng buồn vui
Lá nào về cội ngủ vùi
Lá nào phai sắc ngậm ngùi màu thi
Phù du người đến rồi đi
Trăm năm tri kỷ đoản thi lỡ làng
Mực ngưng thơ nghẹn dỡ dang
Tử sinh hai nẻo bàng hoàng tà dương .
TÀ

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2013

231113

Đông đã tàn đâu ,xuân ở đâu
Màu đêm trắng tuyết khúc tĩnh sầu
Vẹo xiêu chiếc bóng trên tường nhạt
Ấm ớ lòng đau ,nức nghẹn câu

Rồi mai ra đi ,mai rồi đi
Thân tâm chất chứa những sự gì
Ừ mai cũng trả đời cát bụi
Nhẹ thôi khắc khoải buổi chia ly

Bao năm tình nghĩa còn chi không ?
Chẳng luyến ,chẳng lưu chẳng đau lòng ?

Con người đã biến thành gỗ đá ?
Lạnh nhạt vô tri tâm tử vong .

Ái từ giá phủ trắng lặng câm
Lá rơi về đất khóc âm thầm
Tiếng thơ ngậm ngùi nơi huyệt mộ

Khều đời khói sương buổi trăm năm ...

HN
Brx ,le 23.11.13

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

Tám từa lưa .

Hôm nay được nghỉ mừ nên nó nhảy vô blog của bà Tám Thuỳ ngồi vui ,buồn cùng với những tâm sự của Tám .Đôi lúc nó ngồi cười miết bới cách kể chuyện rất tiếu của Tám ,đôi khi nó cũng ngồi thẩn thờ và xót xa bới những lời tự sự của Tám .Buồn vui đan xen ,lâu lâu không nghe Tám kể gì nó cũng đâm nhớ và hình như nhớ lắm nửa là ...
Nó định tuột cái rẹt xuống nét để đi rướt thằng Tâm chợt nó thấy cái đèn yahoo nhà của Ba chớp chớp .Hé hé ...Kệ đi ,nó nán lại vài ba phút chụp cho dính ông già rồi chọt lét ,hun hai ba chục cái rồi đi rướt thằng con vẫn còn kịp mừ .
-Ba khoẻ không Ba ?
-Khoẻ re (Giọng của ổng tươi roi rói :))
-Hôm nay Ba có đi tập thể dục không ?Bửa nay Ba ăn gì ,...Nó vẫn cái giọng điệu cũ ,hễ gặp Ba thì hỏi bửa đó Ba ăn gì ,làm gì ...mà hong hỏi ổng cũng kể hà ,máu tám truyền từ đời Cha sang đời con mừ có chi đâu lạ nè .
-Hôm nay vui lắm con à ,bên chổ tập bửa nay có tổ chức ca múa nhạc nửa ,có những bài thuyết trình về sức khoẻ và ẩm thực ,rồi có đãi ăn ...Trưa thì Ba đi thụt bida ,chiều thì con Vân với thằng Phát xuống thăm ,mang trái cây cúng rằm ,vui lắm ...
Nó nghe giọng của Ba nó vui lắm thì nó vui theo thôi chứ nó lu bu công việc nó quên luôn bửa rằm ,nó quên luôn lễ gì mà người ta tổ chứa ca múa nhạc ,cũng may nhờ Ba của nó nhắc là lễ PHỤ NỮ VÙNG LÊN .Nó cũng dạ vậy thôi chứ thiệt tình là nó hỏng nhớ xíu nào .
Nó tám với Ba một hồi về những món ăn ,rồi ngược về tuổi thơ của Ba nó về những món ăn miền quê bình dị và đầy hương vị đồng nội ,hé hé ...Kể tới món ăn là nó nuốt nước miếng ừng ực từ món cua đồng tới cọng kèo nèo ,rau đắng ...
Nó chợt dòm đồng hồ ...
-ui da ,huốt rồi Ba ơi con phải đi rướt thằng tâm .Cứ nghe đến ăn là nó hóng cái mỏ tới nhọn hoắt mém quên giờ luôn hà .
-Ba ơiiiiiiiiiiiii ,hun ba chóc chóc chóc nà .Mai con đi làm về lên mạng tám tiếp ba hén
Nó đang tắt cuộc gọi thì còn nghe Ba nó nói với theo
-Hun hết thảy tụi bây nhaaaaa
Nó chạy đi rướt thằng Tâm rồi mà lòng nó cái vui theo còn chưa dứt .Nó nghe tiếng cười của Ba cứ như còn văng vẳng bên tai vậy .Thương Ba nó quá chừng .

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2013

TỰ SỰ

Ngoài hiên ,
Chú Chín Đờn Cò kéo bài LÒNG MẸ
Xuống tới câu mùi ,
Ba lắng lẽ lệ hàng hai
Mái tóc bạc phơ theo sương gió màu phai
Thân gầy guộc ,chống tay ngồi thờ thẩn
Bà Nội đi rồi
Má đi rồi
còn nổi buồn chồng chất
Hai cái tang đẫm nước mắt chan hoà
Tiếng đàn cò nghe nảo nuột buồn so
Ba cuối mặt nơi buồng tim nức nở
Ba không thể giấu cái buồn trong nhịp thở
Nó nghẹn ngào và cay đắng Ba ơi
Con và Ba
bây giờ là hai kẻ mồ côi
Đếm ngày tháng những hằn sâu vết cứa
Con tim đau còn thiết tha gì nửa
Ráng lê cuối đời nương tựa bên nhau
Con rất buồn những lúc Ba ốm đau
Cũng một mình Ba ngã rồi đứng đậy
Con cãm thấy cuộc đời mình thừa thải
Đem thân trả nợ người không trả hiếu cho Ba
Ầu ơ con sáo bay xa đàn nhớ tổ
Nhạn lạc bầy Ba vò vỏ mình ên ...
HN

Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

TẠ TÌNH .

Mai ra đi ,xin đê đầu từ tạ
Nợ ơn NGƯỜI xin trả kiếp lai sinh
Nợ của NGƯỜI nhân nghĩa một chử tình
Tuy chẳng phải là song thân sinh ,dưỡng .

Chẳng hữu duyên nên nửa đường rẽ hướng
Chẳng trọn thành tình đạo dâu con
Đối với NGƯỜI vẫn một tấm lòng son
Nhưng xa rồi từ đây ,luyến tiếc !

Bất song tâm ,đành thôi tình giả biệt
Rất ơn Người hiểu thấu ,cãm thông ,...
Tình Mẹ ,Cha cao lắm một tấm lòng
Biết làm sao trả tình NGƯỜI cho hết .

Chưa trọn trăm năm tâm hồn rã mệt
Nên đành thôi ,câm nín chẳng thành lời
Phận cánh bèo lênh đênh nước trùng khơi
Ngậm trái đắng ,ầu ơ nuôi con lớn

Chuyện vợ chồng có ai đem đùa giởn
Bấy nhiêu năm níu kéo có được gì
Đã héo tà hoa nụ một cành si
Dưới mồ chôn chỉ còn giun dế khóc

Nợ ơn NGƯỜI tâm ý tình khổ nhọc
Lo dâu ,con ,các cháu ...tứ bề
Dẫu ngày mai con rã nghĩa phu thê
Cũng ơn Người .Tạ lòng thành -Kính thảo .

Bruxelles ,le 08.08.2013
HƯƠNG NGUYỄN

Sáng nay Ba ,Má anh cầm tặng cho nó một dúi tiền ,lòng của nó nghèn nghẹn .ráng nuốt giọt nước mắt chực tràn ...
-Hương à ,Ba Má hôm qua mới đi rút tiền cho con nè .Cầm đi mua chút đồ đạc trong nhà .con dọn nhà mà Ba má hong biết mua cái gì cho con làm kỷ niệm ...
Nó nhận tấm lòng của NGƯỜI mà lòng rưng rưng .Nó không cho phép nó nhận số tiền bởi nó còn tay còn chân ,còn sức khoẻ còn làm ra tiền được .NGƯỜI về hưu rồi ,tiền bạc ít ỏi .Vả lại con cái từng tuổi này mà chẳng lo bửa cơm cho Cha ,Má ngày nào còn để Cha ,Má già lo xuống hoài .Thiệt là đáng hổ thẹn .
Nó biết ngày hôm qua mưa tầm tả .Nó đi làm về thì lao vô phụ người thợ sửa cống ngẹt hết bửa chiều .Còn Cha ,Má của anh thì lội xe bus vòng vèo đi lấy tiền tặng cho Nó .Cái lạnh dầm mưa nó biết mà .Thương quá mà không biết làm sao nói ...
Đành thôi câm nín rồi đi .Hết duyên nợ nó không còn con đường chọn lựa .Có những chuyện nó ôm gói trong lòng chết mang theo .Kệ ,đời mà ,buồn rồi cũng phôi phai ...
Người già ,lòng họ dễ tổn thương lắm .nó có làm cái gì cho họ vui được đâu nên ráng làm họ đừng buồn thêm .
Cầu cho Cha ,Má anh -NGƯỜi được sống lâu trăm tuổi .Cuộc sống bên con cháu bình bình ,an an ...
Nhớ lắm những ngày này ,dẫu mai xa rời ...

Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013

VU VƠ

Bửa nọ,Trời nghiêng
Đất dưới chân buồn trở mặt
Quay cuồng chẳng bởi tại gió mà nên
Chông chênh bước vẹo xiêu
như người quá rượu -Say
Muốn ngồi bật dậy
lại ngã nhào
cứ như người đi biển
Xiển niểng
Cứ như tối tối một khoảng trời
Cố níu ,
chắng biết níu gì
không gian đâu là điễm tựa
Cứ thế
Giấc tỉnh mơ đời đâu có dễ
Muốn thăng bằng há có được sao
Đành thôi ,
Cái hôm cắng nọ đá cẳng kia nhào
Mới hay
Cuộc đời ngày bình thường đẹp biết mấy
Ừ ,có những ngày như vậy
Phải đi qua ...

LAO XAO CHÚT NẮNG CƠN MÊ HUYỄN ...

Lao xao nắng đuổi trên đường nhỏ
Hương nhãn vàng hanh mối tình đầu
Buổi nay ghé lại lòng say nhẹ
Nhớ thuở hồn nhiên nắm tay nhau

Cái thuở bên thềm bún thun dây
Thuở hay bẻ trái và trèo cây ,...
Thuở chưa tô son và làm điệu
Thẹn thùa má nhuộm nắng hây hây

Cái thuở chẻ trúc uốn làm diều
Thả lên trời xanh những buổi chiều
Gió lộng diều căng xa tin tít
Tiếng cười trẻ nít thuở chưa yêu

Rồi hết bên thềm bún cọng thun
Rồi hết trèo cây ,thả diều chung
Sợi chỉ trong tay buồn hiu hắt
Cánh diều băng gió hút muôn trùng ...

Rồi mấy mươi năm xa vợi xa
Kẻ nơi cố quốc dệt mộng hoa
Kẻ thân viễn xứ kiếp xa nhà
Tuổi thơ hoa nắng chợt tan ra ...

Buổi nay đáo lại mùa hương nhãn
Giở lại trang thơ viết vụng về
Nét chử đơn sơ màu mực tím
Bàng hoàng thời gian trắng huyễn mê .

Thứ Sáu, 17 tháng 5, 2013

VÔ ĐỀ

Người cứ đóng tuồng người khách coi
Đóng cho cao cả ''Đại nhân '' ơi
Bảnh bao ,nhân ái,người mực thướt
Che đậy lòng tham đáy thủng rồi

Đứng trên ngất ngưỡng những tầng cao
Soi lại cũng là giấc chiêm bao
Càng vơ ,càng vét ,càng làm tội
Càng vẽ chân tình một hư hao

Nhân nghĩa cho đi chẳng thiệt hơn
Có đâu bán rao ,ác mộng cơn
Tôi buôn sức lực mang trả nợ
Trả đời luân kiếp tình vay huờn

Tôi trả người luôn cả mạng tôi
Đừng để dây giưa đứa trẻ tội
Tình người cạn kiệt ,lòng nông nổi
Ngày sau ngẫm lại sự hỡi ôi

Cứ đóng trò đi giữa cuộc đời
Tim hằn vết cứa ,máu khô rồi
Không dung chứa đâu lòng oán hận
Một nổi buồn xé trắng đêm côi

Chỉ một buồn thôi ,một buồn thôi
Trả sương khói mõng lại bên trời
Cát bụi trả về thân cát bụi
Tình người tôi trả mãnh trăng trôi

Cứ tiếp tuồng ̣đi ,tiếp vai đi
Sặc sụa khóc cười đoản tiếu thi
Tôi ngồi đợi bóng đêm nguyệt tận
Giun dế dùm vai khóc sự gì ?

Tôi chúc cho người đạt tuồng hay
Ai đó bên đời thưởng vỗ tay
Nhưng tôi mong người lần áy náy
Tỉnh giấc cuồng mê sống thẳng ngay

Vỡ tuồng trường đời lắm múa may
Riêng tôi cạn kiệt buổi cuối ngày
Trả lại mênh mông lòng tịnh tịnh
Giữa ngược giữa xuôi vạn cánh tay ...





Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2013

CẢM XUÂN

Mùa xuân rộn ràng tiếng chim ca
Trời đất tưng bừng những màu hoa
Với tôi tình yêu là tất cả
Là những đơn sơ với thật thà .

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

VÀ TÔI LUÔN NHỚ VỀ ...


Hôm nay là đúng một năm em rời ra tôi .Nổi buồn em ra đi như gậm nhấm trái tim .Tôi hy vọng em về bên phương trời ấy được bình an ,được vui vẻ ,hạnh phúc như ý ...Có lần em nói với tôi ''Éo mơ có một sức khoẻ thiệt tốt để chạy hoài trên con đường không biết mệt mõi ...''.Con đường mà em đi là con đường dành cho những trẻ em không gia đình ,những người già cô đơn ...Nhưng ông trời đã không ban cho em một sức khoẻ như ý .Con đường em đi chưa đoạn kết mà em đã xa rồi ,xa lắm rồi ...Để lại trong tôi nổi ngậm ngùi tiếc thương em .
Tôi nhớ những lần ngồi bên nhau ,những cấu chuyện như không bao giờ có đoạn kết ,những tiếng cười và những giọt nước mắt cứ đan xen ,để khi xa nổi nhớ về em sao mà quay quắt ,khó chịu ...
Một năm ,một năm nào có nguôi ngoai được gì ? Tôi vẫn thường ngồi một mình ,những lúc nhớ quá lại vào blog viết một vài câu gì đó cho nó trôi bớt đi nổi buồn trong lòng ...
Thời gian cứ qua đi và tôi ,tôi vẫn bước đi trên con đường đời với hình bóng và tình yêu của em dành cho tôi .Tôi mặc kệ người ta nói tôi điều gì ,điên cũng được ,ngớ ngẩn cũng được ...tôi gần như không muốn gặp ai nữa .
Trên đường đời có nhiều cuộc hội ngộ rồi lại chia ly .Nhưng tôi rất sợ sự chia ly như giữa tôi và Éo( NGUỴ PHƯƠNG DU) .
Hôm nay đúng là một ngày buồn lắm .Tôi nhớ ÉO ,nhớ SANG ,nhớ THUỲ nữa .Có người vì sức khoẻ không ổn ,có người thì cuộc sống không ổn... .Họ cần vượt qua chính họ để trở về với ngày mai tràn đầy ánh nắng ,tràn đầy niềm tin và hy vọng .Tôi ở quá xa ,cánh tay không đủ dài đề quàng ôm đôi vai các bạn .Nhưng trái tim của tôi luôn nhớ về bạn và cầu nguyện bình an .
Ráng lên nha SANG ,THUỲ .Tôi vẫn chờ bạn với tình cãm đơn sơ và chân thành nhất .

TÀ.

Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

MÀU HOA TIGÔN .

Những cánh Tigôn đỏ lưng trời
Cuộn theo cơn gió xác hồng rơi
Những mãnh vỡ tim về đâu hỡi
Quyến luyến gì nhau mãi chẳng rời .
         
          Ngày người ra đi về bên ấy
          Ôm mối tình câm chẳng thốt ra
          Xác hoa Tigôn hòa xác pháo
          Người đừng vô tình dẫm ngang qua .

Chẳng cái vẫy tay ,chẳng tạ từ
Màu hoa máu lệ khóc tình dư
Vương dài tay mấy ,vương dài mãi
Níu được gì đâu ,lạc ngôn từ

          Thềm xưa vẫn một nhánh Tigôn
          Mà người khuất dạng buổi hoàng hôn
          Trời ơi tim vỡ nào lành lại
          Tigôn tê tái lịm vào hồn .

HN

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2013

HOA CỎ MAY

Hoàng hôn nhuộm tím khúc sông dài
Oà về kỷ niệm lất phất bay
Anh ánh lụa mềm thao gió thoảng
Chập chờn huyễn mộng giữa cỏ may
ng ả mượt mà lao xao nắng
Mênh mông thả hồn theo gió bay
Anh thư dừng bước ,chiều say khướt
Y bạch xa xa dáng trang đài .

hn


BUỒN CHI EM .

Cũng mang thân phận có chồng
Đêm nằm gối chiếc phòng không một người
Gẫm xuân mấy độ xuân tươi
Hoa trong sương tuyết nửa vời rụng tan
Cát bụi cũng trở về ngàn
Hoa rơi về cội hương hoàn về không
Buồn chi em kiếp cô phòng
Mang câu chử xếp ,thơ lòng buồn ...rơi .

HN

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2013

VÔ ĐỀ

Chẳng phải tại anh ,chẳng tại em
Tại gió mang đi chút hương đêm
Thời gian nhàn nhạt pha sương lạnh
Nghe trĩu tâm tư một mổi niềm .

Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

CUỐI TUẦN

Cuối tuần trời lạnh ngỡ còn đông
Ngán ngẫm không muốn đi lòng vòng
Ngó vào cõi lòng mênh mông ...trống
Biết ai có chờ đợi ai không ?
Nghoảnh đi ,ngó lại chiều nắng nhạt
Thơ thẩn buồn hiu tím nổi lòng
Cô đơn ngã vùi trong giấc mộng
Nghe lòng hoài cãm ,lệ lưng tròng .

HN

Bỉ NGẠN HOA

Ôm đoá Bỉ Ngạn ở trong tay
Trên đường Bỉ Ngạn đỏ nở dài
Bên bờ Nại Hà lòng cô tịch
Mình mãi cách ly xót xa thay ...

Em đã đi về nơi tiên giới
Tôi còn ở lại chốn hồng trần
Nhớ em tôi ngồi bên sông vắng
Miên du hoa nhuộm đỏ bâng khuâng

Sắc hoa máu lửa như tay níu
Vói vào không gian những đợi chờ
Người tuy xa cách lòng không cách
Mực mài pha lệ lặng tâm thơ

Bỉ Ngạn đỏ hoa ,loài Bỉ Ngạn
Lá hoa không cùng sánh bên nhau
Mãi mãi hai bến bời ly biệt
Rực đỏ tình thơ như thuở nào ...

TÀ

Thứ Năm, 21 tháng 3, 2013

EM,MÙA XUÂN CỦA TÔI

Đúng theo tờ lịch phương Tây thì bửa nay chính thức bước sang mùa XUÂN .Ngoài vườn mấy cái chồi xanh xanh bắt đầu nhú .Dưới đất cũng ngoi lên mấy cái đọt  búp búp ...Mấy con chim se sẻ nhỏ có tụ về chíu chít mỗi sớm mơi nhưng nhiệt độ bên ngoài thì ...chưa khá .Nó ngồi một mình trong gian phòng nhỏ mà cứ nghe cái lạnh ơn ớn quanh quẩn chưa chịu rời .
Bửa nay là sinh nhật Út .Cái con nhỏ lúc nào cũng lạc quan và hay cười hé hé hé .Làm như là ăn phải nhiều lắm bông So Đũa không bằng .
Tôi không biết phải nói gì cho ngày nhỏ đó ba mươi lăm tuổi ,chắc cười theo nó hé hé hé cho có chung không khí lạc quan  .
Có lẽ nó quá lạc quan sống nên cứ coi cuộc sống này lúc nào cũng quá chừng ...đẹp .Với tôi thì cuộc sống rất nhiều lợi hại.Người ngoài đời có thể nói một mặt tỏ ra rất thân thiện cũng có thể ngay sau đó đâm cho mình một nhát ...toi đời .
Hồi đó ,tôi cũng như nó ,sống rất vô tư ,nhưng có lẽ cái vô tư đó mà tôi đã trả giá rất nhiều .Tôi trở nên sợ hãi bên ngoài vầ sống rút mình trong một góc .Ở nơi góc nhỏ đó tôi nhìn ra bên ngoài .cái thế giới dễ sợ ,người ta chen nhau ,dẫm lên nhau mà đi ...
Tôi muốn gò út lại vì tôi sợ ra đời hẳn nó sẽ gặp nhiều vấp ngã ,nhưng tôi lại nghỉ cuộc đời có được bao nhiêu ngày để vui ,cứ để nó vui cho tận ,lâu lâu để một con mắt canh hờ nó cũng được rồi .
Ngày nó vấp gốc cây ,nó ngã .Nó không đủ sức đứng dậy .Nó chờ tôi tới đưa một cái tay cho nó ...
Trái tim tôi có quá thừa vết cứa ,nên tôi bình tỉnh hơn Út trong nhiều vấn đề .
Má tôi thường hay căn dặn ''Ngựa chết thì xuống ̣đi bộ ''.Nếu chẳng may không còn gì thì đành phải bắt đầu lại từ con số không mà thôi .Ngày mai ra sao ? ai mà biết .Sống những ngày bên nhau vui vẻ ,đầm ấm đã là hạnh phúc lắm lắm rồi .
Tôi không có gì tặng cho nhỏ cả .Tôi và Titi chỉ có tình gia đình và trái tim luôn mỡ cửa đón nhỏ vào .
Gia đình ,gia đình ,mãi mãi không chia cách nhé nhỏ .Cho dù Chị có đi về phương trời nào ,nhỏ mãi mãi là nhỏ em yêu thương trong lòng chị .
Yêu em và yêu em thiệt nhiều .
Mong em mãi hồn nhiên và tươi như mùa xuân

Bruxelles,21.03.2013
HN

Thứ Năm, 14 tháng 3, 2013

TÁM CHUYỆN KHƠI KHƠI

Giữa khuya ,buồn ngủ tới rồi
Mà hồn nấn ná ,bồi hồi ..chưa nguôi
Nhớ em da diết tình tôi
Nhớ em ,tôi ngủ .
Lôi thôi ,em buồn .

Xúc tuyết ,tôi cũng nhớ em ,ngồi cầm cây viết tôi cũng nhớ em ...càng nhớ em nhiều hơn mỗi buổi tối nhào vô đống chăn mền đi ngủ ,em hay nói ''Ngủ cho khoẻ mai đi làm mới đầy đủ tinh thần nhen Tà ,hỏng để mất sức khó lấy lại lắm ...''
Tôi thì rất ngoan ,rất biết tự chăm sóc sức khoẻ ,nhưng hiện tại tôi có một người bạn đang bệnh ,cô ta bị đau mắt và đau đầu .Tôi hy vọng rằng cô bạn này sớm sớm khoẻ lại và giử gìn sức khoẻ .Mọi sự đều bắt đầu ở chổ có đầy đủ sức khoẻ mới làm được những việc mình mong muốn .ráng lên nhen nhỏ ơi .
Còn những việc lu bu trên nét như quét dọn nhà cửa ,đón khách thăm hỏi ,pha trà rót nước ,để Tà rảnh thì làm hết cho ,cứ dành thời gian tịnh dưỡng nhé .
Thiên hạ mười người thì mười ý
Đừng buồn làm chi để bực mình
Thế gian làm sao lo hết được
Cứ lo sức khoẻ ,đặng tâm bình .

KHẮC KHOẢI

Hai mươi năm lẽ rời cố quốc
Ý tưởng non nớt trẻ dại khờ
Tình tan ,ly quốc tìm an ẩn
Mang bầu tâm sự một túi thơ

Có rời Quê Hương rồi mới biết
Không đâu nồng ấm tình cho bằng
Bữa cơm đạm bạc nghi ngút khói
Gia đình quây quần ,trà dưới trăng

Ngày đi má tiễn rưng rưng khóc
Bà Nội buồn hiu ngó sau vườn
Con nắng lờn lợt ngoài hiên cửa
Lòng Nó chưa hiểu trọn chử thương

Hai mươi năm lẽ đã đi qua
Con én mấy độ đáo về nhà
Nội ,Má đã cùng nhau cỡi hạc
Căn nhà đơn chiếc một mình Ba

Hỏi Nó làm sao dạ không buồn
Hỏi Nó làm sao lệ không tuông
Cánh bèo lững lơ bên dòng nước
Đẩy đưa cuộc đời xa dặm muôn

Đau đáu lòng Nó nhớ nhà thôi
Nhớ Cha vò võ một thân côi
Bữa ăn ,giấc ngủ trong đơn lạnh
Lấy ai hầu chuyện tiếu nhân chơi

Là nước chảy xuôi ,nước chảy xuôi
Thân tâm tự hiểu một mình thôi
Làm sao đáp hết ơn nghĩa trọng
Của Ba ,của Má tựa biển trời

Chúc Ba mãi mãi bình an thân
Để con hầu chuyện dẫu chẳng gần
Nếu mà có thể con đánh đổi
Tuổi đời của con trả vạn ân .

HN
Bruxelles ,tháng 3,2013

BRUXELLES ,MỘT NGÀY MÙA ĐÔNG

Bruxelles trời trở giá
Sương mù phủ con đường
Đi tìm trong hư khói
Hình bóng người hoài thương

Có lẽ ở tận xa
Khuất sau lớp sương nhoà
Chừng ấy ...làm sao vói
Không gian quá bao la

Vẫn bước đi ,bước đi
Trong huyễn hoặc miên di
Cuộn trong lần áo dạ
Con tim nhỏ thầm thì

Cuộc đời hư hư thực
Tình có có không không
Người chợt mơ chợt tỉnh
Ngọt mặn lệ hai dòng

Bao giờ xuân trở lại
Bao giờ hết mùa đông
Dẫu ngày xuân ngắn ngủi
Thiết tha xuân ấm nồng ...

HN 11032013

MỘT SỚM MƠI


Sớm mơi bước xuống đường
Co người ,lạnh trùm vương
Tuyết rơi nhoà nhạt lối
Trắng cô đơn phố phường

Đèn vàng dài hắt xuống
Bóng từng bước vẹo xiêu
Ga tàu không xa lắm
Từng bước đường cô liêu

Cắt da ,cơn gió lạnh
Riết lòng lặng lẽ đi
Đường đời dài thậm thượt
Tình đời ứa lệ thi

Ngang qua buội hồng gai
Vài chim sẽ lạc loài
Vỗ cánh bay qua lại
Trời chưa tỏ ban mai

Nhánh trĩu tuyết gầy khô
Cảnh cô tịch mơ hồ
Sân ga một người đợi
Tuyết phủ trời quạnh cô .

Bruxelles 12032013
Bruxelles trời phủ tuyết trắng cả hai hôm qua và cả ngày hôm nay .Nhìn ra bên ngoài, tuyết không ngừng rơi ...Nó chợt hát nho nhỏ cái bài hát ''Tombe la neige ''và nhớ nhiều lắm một người ...

Thứ Năm, 28 tháng 2, 2013

TIỄN ĐƯA

Chiếc lá xanh rời cành về cội
Chưa trăm năm vội vã úa rụng rơi
Để chiều nay gió xao xác bên trời
Thổi lông lốc kỷ niệm về òa khóc

Có chiếc lá ôm nổi niềm cô độc
Đến và đi mau quá có ai hay
Xuân bao lâu mà vội vã rời tay
Khô khốc úa ,lịm bên đời giấc mộng

Ngày tiễn đưa lòng dặn lòng đừng khóc
Sao nhạt nhòa đoạn đường cuối bên nhau
Thiên Chúa mỡ rộng cửa đón bạn vào
Đời từ nay bạn thôi niềm khổ lụy ...

HN
Tiễn bạn MARIA MARTIN

EM LÀ AI

Em là ai giữa cuộc đời bề bộn
Nữa sáng tranh ,nữa tối tranh ..
Chẳng rõ lắm hình hài
Tôi nhìn thấy em
Dịu dàng tâm
Như một cánh lan khai
Giữa chiều xuống
Trong dòng đời chen chúc
Chiều buông ,
Chợ đời nhiều ngõ cụt
Cánh hoa tàn ,rữa ngụy ,phai hương
Tôi gặp em ,
Vẫn thánh thiện
...giữa đoạn trường
Màu tinh trắng
Lẫn giữa chiều rơi xuống
Tôi gặp em ,
Chợt nghe hồn luống cuống
Mớ âm từ rơi vỡ trở về không
Tôi gặp em ,
Giữa ngày tháng thăng trầm
Vẫn ngời ngợi sáng lòa nơi tăm tối

Tôi gặp em ,
chợt thương chiều qua vội
Thương ngõ đời
xác xơ cánh hoa rơi ...

HN

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

LẠNH GIẤC MƠ...

Khách ngồi trên bến dạ vẫn chờ
Nhạn én lao xao ngang miền nhớ
Mang theo mùa xuân lòng trăn trở
Nghiêng cánh chênh vênh những vần thơ

Nhánh liễu đọng tan giọt sương hờ
Côn trùng khóc khản cả giọng thơ
Một mình cô tịch ...nghe hơi thở
Sương lạnh ,trời ơi ...lạnh giấc mơ ...

HN

CHỐN XƯA

Có ai đi về chốn vườn thơ
Rêu xanh phủ kín ,bụi sương mờ
Đã bao lâu rồi ta cố nhớ
Con tim mòn mõi đến dại khờ ...
Lần trong kỷ niệm để mà mơ
Cố nhân đâu hỡi để ta chờ
Giờ đây tiếng thơ như nghẹn thở
Một trời cô quạnh đến bơ vơ

                 HN

HỌC TU

Đọc đã đời quyển kinh sờn gáy
Vẫn chưa rời ái ái mê mê
Nhìn ra xa ảo não bốn bề
Đầu trọc láng ,lê thê ...tình vướng
Người ở đâu ta hoài vọng tưởng
Khoát áo nâu lòng hạ tâm thiền
Nơi am tự tịnh tịnh yên yên
Chợt lao xao lòng con én nhỏ ...

TÀ

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

ĐIỀU TÔI ƯỚC ...

Tôi biết tôi đã không còn cái cơ hội gặp em nơi cõi đời này.Tôi không kịp cùng em đi dạo bên bờ biển vắng ,ngắm nhìn hoàng hôn rơi vào lòng con nước ,thả chân trần trên cát ,nghe sóng biển vỗ vào vách đá rì rào ..tưởng chừng như tiếng con ốc nhỏ đang nguyện cầu kinh khổ ,...Mơ ước rồi cũng chỉ là mơ ước ...Tất cả giờ đây đã trở thành huyền thoại trong tôi .Em đã đến và ở trong trái tim tôi mãi chẳng rời .Em đã có lần  đã  nói ''đứa nào đi trước ,đứa còn lại làm thơ cho đứa kia đọc hén'' .Biết em có đọc được những dòng chữ tôi đang viết hay không ? nhưng tôi vẫn viết ,viết cho nguôi ngoai những ước mơ đã và luôn bên tôi...
Nhớ em nhiều lắm PD ơi ...
Tôi vẫn thường gọi ''Quới Éooooo ,Tà nè ....''...
Tôi ước được một lần
Ngồi bên em nơi gềnh đá
Nhìn tà dương rơi chìm trong biển cả
Sóng vỗ về vách đá ..
Kể ,ngày xưa ..

Tôi ước được cùng em
Nhặt ánh sao vừa rơi xuống
Để vào thơ ,toả thêm sáng cho đời

Tôi ước được cùng em
Thả chân trần trên cát
Chơi vơi ...
Nghe con ốc
Nguyện kinh cầu nho nhỏ .

Tôi ước được cùng em
Ngồi đưới trăng mờ ,tỏ ..
Tán gẫu nhau những  chuyện đời thường
Để nghe tim mình
Còn nhịp đập yêu thương
Mong nhân ái
Trường tồn và vĩnh cửu.

Tôi ước được cùng em
Trọn con đường bằng hữu
Nghĩa tâm giao
Chẳng cần viết thành lời

Tôi ước được cùng em
Lãng du khắp nơi nơi
Không chia cách
Để thôi đừng thi khóc

Tôi ước được cùng em
Ngắm mặt trời đương mọc
Với rạng ngời
Hy vọng và niềm tin

Tôi ước được cùng em ...
Giờ tôi chỉ một mình
Đêm cô quạnh
Nổi sầu vừa rụng xuống ...
Đêm mùa đông
Ánh trăng mình tôi uống
Rã rượi buồn
Theo về cõi chiêm bao ...

Tà
Bruxelles ,tháng hai 2013
Photo by Vo Ngoc Trai

CHÚT YÊU XƯA

Em về nắng đón em nơi ngõ
Vàng hanh kỷ niệm buổi tình đầu
Đuổi theo ,bóng lăn tròn ngơ ngác
Xào xạc lá khô vỗ về nhau

Anh vẫn đợi em nơi thềm cửa
Hai mái đầu xanh đã phai màu
Dắt nhau tìm ngày xưa hoa nắng
Lũ trẻ nhà bên ngó ,thì thào

Xòe tay nắng lunh linh nhảy múa
Rơi qua kẽ ngón lẫn đi đâu
Khép bàn tay lại là khoảng trống
Tan vào hư vô những sắc màu

Thời gian chẳng bao giờ quay lại
Và anh và em đã xa rời
Dẫu nắng vẫn vàng hanh bên cửa
Dư tình hồn nhiên thuở xa xôi

Lẽ hai mươi năm có ít gì
Hoa giấy nhuộm đỏ cả ý thi
Chút yêu xưa đã tan vào mộng
Gởi gió lãng du tuổi xuân thì

Bây giờ gặp lại bên thềm cũ
Xôn xao hoài nhớ trở về tìm
Lặng lẽ soi hồn rơi trong nắng
Len nhẹ vào thơ ấm buồng tim

Giữ mãi những ngày thân ái nhé
Dẫu mai lại xa caćh nghìn trùng
Xiết thời gian lại trong khoảnh khắc
Ươm nắng vườn xưa để nhớ nhung ...

HN

LÀ NHỚ

Có nổi nhớ rơi vào thơ tôi ...

Có nổi nhớ rớt vào trang thơ nhỏ
Chảy tràn câu ,rơi mực đọng thành dòng
Bao ái từ chầm chậm những thương mong
Giấu được không những cồn cào chất chứa
Rót chén đắng ,trà đơn pha lệ ứa
Mực sẵn mài đâu người bạn đề thơ
Mớ bút cùn ,thơ lợt mực ..ngẩn ngơ
Lòng xao xuyến mực nhoè loang ,nức cục ...

TÀ

Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

TIỄN BẠN VỀ QUÊ ...

Hỏng phải đưa ra bến xe ,hì hì .chỉ là tiễn nhỏ bạn về quê ăn TẾT với nội

Mai nhỏ bạn về quê ăn tết
Mang hộ tôi lòng kẻ nhớ nhà
Đã lâu rồi chưa được ngắm nắng hoa
Rơi trên cỏ ,bước chân trần nũng nịu

Mai nhỏ bạn về quê thăm lại
Dưới mái xưa đủng ̣đỉnh mấy hàng dừa
Nội gánh hàng chiều về đến hay chưa
Lưng còm cõi gánh đời oằn vai nặng

Mai nhỏ bạn về lại quê giang nắng
Tắm trong mưa ,lao xao giữa lúa mùa
Thăm lại thầy giờ đây chắc già nua
Tóc nhuộm phấn từ những ngày bục giảng

Mai nhỏ bạn về lại quê tắm mát
Những thương yêu từ thuở nhỏ ùa về
Bàn chân đưa qua mấy nẻo đường đê
Nghe Tết ngọt giữa hương đồng cỏ nội

TÀ





Mai  bạn về bẻ dùm tôi trái ổi
Nhớ đừng quên: trên nhánh, muối tôm chà
Bà nội hay ,rượt oánh chớ kêu la
Tui xa quá ,hỏng biết mần răng há .(cười )
...
Về quê ăn TẾT vui nhen bạn hiền ,Tui xúi bà bẽ ổi tại nhớ cái bài nào đó bà viết bà bị đòn vì bỏ quên chén muối tôm trên máng xối ,hé hé .bây giờ bà nghe theo tui leo bẻ ổi ,bị đòn tui hong chịu trách nhiệm nhen ,hì hì .Tranh thủ thăm hết làng trên xóm dưới cho bỏ những ngày nhớ mong hén .Tui chờ bà trở dìa ...tán dóc tiếp há .
Ngày TẾT vui thiệt vui nghen THUỲ.

XUÂN VỀ ,CHÚC NHAU ...

Ngồi buồn lấy chử xếp chơi
Xếp qua ,xếp lại lệ rơi bao giờ
Quê Hương cánh nhạn xa mờ
Dõi theo hút mắt xơ rơ một chiều ...

Hỏi lòng buồn lắm bao nhiêu
Cha già ,cố quốc ...với nhiều tâm tư
Hai mươi năm lẽ có dư
Tha hương nhớ tết ,mộng từ chiêm bao .



MỪNG XUÂN NIÊN ĐÁO
VẠN SỰ NHƯ Ý

Mừng cho nhà nhà được anh khang
Xuân đến hoa khai lòng rộn ràng
Niên tân hạnh phúc về muôn ngõ
Đáo lai cánh nhạn chở mùa sang

Vạn sự như ý phước ngập tràn 
Sự đời nhẹ gánh bớt lo toan 
Như Lai thiền tịnh tâm an lạc
hữu chân phương vẹn tâm toàn .


CUNG CHÚC TÂN XUÂN

Cung chúc tân xuân hạnh phước niên
Chúc cho gia gia vạn hỷ sự
Tân niên an khang bình an lộc
Xuân đáo tâm khai hữu mỹ duyên .










GIAO MÙA CHƯA EM ...

Nghe đất thở giao mùa chưa em nhỉ
Những chồi xanh trong tối bỗng cựa mình
Tôi và em chờ đợi đón bình minh
Giọt sương đọng tan nhanh trên phiến lá 

Đi chầm chậm thời gian đừng hối hả
Trong lòng tôi như rộn rã điều gì
Nụ mai vàng khai sắc nhuộm vàng thi
Nắng e ấp những xôn xao mùa cũ

Nhẹ đặt bút ngẩn ngơ tình ấp ủ
Mấy mươi xuân ngồn ngộn khuất xa dần
Quê Hương ơi cánh nhạn én bâng khuâng
Lòng tôi đó một kẻ đời viễn xứ

Biết bao giờ thôi kiếp đời cô lữ
Xếp hành trang về lại giữa mùa giao
Nghe đất trời hương đồng nội thanh tao
Bừng sức sống đón xuân về khoe sắc ...

TÀ
022013

KHUYẾT ĐỀ

Có gió mưa về lạnh giấc mơ
Dài nhánh tương tư ở kiếp hờ
Em đi xa lắm không về nữa
Đêm trường ngóng đợi lạnh run thơ ...

Tường trắng bóng in một chiếc thôi
Vẹo xiêu năm tháng một rã rời
Màu tóc trên tường mãng màu tối
Thời gian trên vai đã bạc rồi

Em đi từ độ xuân vừa tới
Trắng cánh ngọc lan vội lìa cành
Hương còn thanh thoảng chưa tan khuất
Tôi mang hương ướp giữa hồn tranh

Em cùng mây gió kiếp PHƯƠNG DU
Tôi ở bắc âu lạnh sương mù
Tìm em giữa mùa thơ năm cũ
Tâm từ vọng lại giọng em ru ...

TÀ
Bruxelles ,06022013

VÀ TÔI VẪN NHỚ EM ...

Mây vẫn bay và biển vẫn xanh
Tiễn mùa đông đi ,đón xuân thanh
Ngoài vườn lác đác nụ trà đỏ
Lũ chim ríu rít đón ngày lành

Tôi vẫn một mình ngồi nơi cửa
Nhìn mây gió ruỗi đời rong chơi
Cuộc đời lặng lẽ ngày rồi tối
Nhớ em buồn từng chút lên ngôi

Đã bao lâu rồi ta xa cách
Ngỡ như thời gian ngừng chẳng trôi
Với tôi như ngày hôm qua gặp
Mừng mừng vui vui khóc với cười

Bánh xe luân hồi vần xoay đi
Phù du tôi tiếc có ích gì
Bốn mùa đi qua tôi đứng lại
Trái tim tê tái mối tình ghi

Mai lá theo hoa về dưới cội
Hát cho nhau nghe Khúc Thụy Du
Để mặc trần đời nhiều dấu hỏi
Ngũ vùi chiếc lá chốn thiên thu ...

TÀ

KHÔNG NÓI ,KHÔNG NGHE ,KHÔNG THẤY .

Ta chẳng nói ,ngôn từ đau thống thiết
Giữ lặng im đi qua dốc cuộc đời
Câu nghĩa nhân bỗng chốc hóa mù khơi
Tâm chết lặng gió mang về phù cõi

Ta không nghe lời chuốc trao gian dối
Giết lụi tàn trong ta mớ lòng tin
Ơi huyễn hoặc cơn mộng mị ái tình
Đời hư thực tim còn đây vết cứa

Ta nhắm mắt chẳng muốn nhìn thấy nữa
Những trái ngang đau đắng buốt cả lòng
Hãy ngủ đi mơ tỉnh cũng hườn không
Trăn năm rồi cũng trả đời về cội .

TÀ
 

Thứ Sáu, 1 tháng 2, 2013

KHUYẾT ĐỀ

Lạy ông đi qua ,bà lại đây
Cúi xuống nhìn cho cái cảnh này
Chợ phố đông người ,xuân nhốn nháo
Cái bang cần lắm bữa cơm vay .

KHUYẾT ĐỀ

Mấy anh chụp hình đâu có sao
Đừng cứ nhè em chỉa súng vào
Cất dùm khẩu pháo vào đi nhé
     Để buổi ghi hình được thanh tao .
 

Đi lòng vòng chôm được cái hình trên nét ,mà ở nhà ai thì quên mất tiêu rồi .Đem về dán trong nhà cho bà con ngang qua relax .Lâu lâu hỏng tà ,tui cũng buồn bà con thông cãm nhen .

NHỚ BẠN TRI ÂM .

Tỉnh lặng giao giao một khúc đàn
Đoạn trường xê cố́ng cống sự sang
Nhớ người bằng hữu bên biển vắng
Ai oán thương tâm cảnh trái ngang

Tơ chùn ,phím lỡ gãy tình tang
Thương cung khơi tâm khóc bẽ bàng
Ai người quyến thuộc ,thân côi lẽ
Khai bút giao tâm gởi vọng đàn .

Tà

NÓI GÌ ĐÂY ...




Tôi cúi nhặt những vần thơ cất giử 
Sợ gió bay cuộn đi những trang buồn
Dẫu tình đời có không cũng về suông
Tim nức nở ,khép lòng trong mê huyễn

Tôi đứng lặng ,ngó dòng đời lưu luyến
Chuyến xe chiều lặng lẽ chở tôi xa
Biết bao điều muốn nói chẳng thốt ra
Cái vẫy tay nhoà nhạt rồi xa khuất

Tôi tự hỏi tình yêu là có thật
Ðến nửa đời nếm trãi những đau thương 
Câu lý đạo sừng sững một bức tường 
Ðêm cúi mặt ,oà vào thơ tôi khóc ...

Đến và đi mấy lần cơn mưa móc 
Hóa cằn  khô ,tim thổn thức dưới mồ
Khẳng khiu dài ,run rẩy nhánh lá khô
Ðợi giọt sương hóa mình vào vô cảnh 

Trong mù khơi ,tìm được không nhân ảnh 
Ðã xa rời ,mông lung cỏi trăm năm
Dấu yêu ơi ,tôi gọi khẽ âm thầm
Dòng thương lệ hoà bút cùn tuông ái

Nói gì đây ,ngàn lần tôi không phải
Câu yêu thương hồ hải gởi biển trời
Hãy trả về với nguồn cội trùng khơi
Mai tôi chết ,đất ôm lòng tôi cất

Nói với người ,một lòng thơ rất thật
Giữa chánh ,tà tôi đã chọn lối đi
Tôi theo về nơi ấy cánh chim di
Nghe sóng vỗ ,nghiêng thơ cùng hải điểu .

Tà



Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

BÂNG QUƠ TUI BUỒN ...

Tui ngồi đọc mấy dòng tin nhắn của một người bạn .Không muốn khóc mà nước mắt đã hai hàng .Lại một lần nữa ,cái múm níu ,cái vòng tay ...xa quá để những lúc như thế này đây khi bạn mình cần mình ở bên thì mình lại xa lăng lắc ...
Tôi bất giác lại nhớ về em ,nhớ nhiều lắm ,nổi nhớ như lôi tuột tui ra giữa cái thế giới vốn bề bộn cơm áo ,gạo ,tiền ...Tui muốn trùm trong chăn mền để khóc cho đã ,khóc cho nguôi ngoai những tủi hờn đời người ...Mà có được đâu .Hỏng lẽ khóc hoài ,rồi tui hỏng vác cái mặt ra ngoài làm việc ,đi chợ ,rướt người iu ...Rồi ăn nói sao khi người ta hỏi ''Sao buồn vậy chị ?'' ,''Maman bịnh hả ,có sao hong ?'' .Rồi mình phải kiếm một mớ câu trả lời để người thân ,người quen khỏi phải bận lòng rồi bị lây ...buồn theo .
Rồi tui lại ước ,tui ước gì em xuất hiện ngay bên cạnh tui ,cho tui mượn bờ vai để mà dựa ,để mà khóc( hình như dựa cái cột khóc nó không đã hay sao á ).Rồi ngày em đi làm về ,em lật đật đến thăm tui ,cứ líu chíu hỏi tui có khoẻ không ,ở nhà có gì không kể em nghe với ...Tui lật đật quẹt nước mắt ,mừng mừng 
-Tà ok ,Éo bay tới ,bay lui có gì vui hong kể Tà nghe ...,Về tới nhà ngủ chưa mà đi kiếm Tà vậy ????
-Éo ok ,chỉ sợ Tà ở nhà buồn ,nên Éo về tới là canh kiếm Tà liền
Bao nhiêu cái buồn tủi  tự dưng lãng lãng đâu mất ,nhường chổ cho những câu chuyện trên trời ,dưới đất .Cứ vậy mà chúng tui tán dóc cả buổi ,tới khi chui dô giường ,chắc lúc mớ cũng còn cười khặc khặc ...
Cuộc sống có quá nhiều những nổi buồn ,buồn tới muốn đứng la hét cho vỡ giọng ra ,muốn cho khi mình đi ngủ làm sao khỏi thức dậy luôn cho khỏi phải đối diện với cái buồn lê thê đến chán .Vậy đó ,nhưng khi gặp chổ trút rồi ,tui lại đứng lớ ngớ ,lại cười hề hề cho nổi lòng nhẹ ̣đi để mà còn vui bên nhau .
-Tà đâu có buồn gì đâu ,buồn vu vơ tí xíu ; quên mất tiu rồi ...
Nhỏ Éo hỏng có càm ràm gì tui ,chỉ bâng quơ nói với tui
-Hỏng kể nặng bụng ráng chịu nhen Tà ,có cái gì nói ra Éo nghe rồi cất dùm cho ,để mà Éo còn thấy Tà vui mà sống nữa ...
So ra nổi buồn của tui còn nhẹ hơn biết bao nhiêu lần cái buồn của người bạn đang ngồi xẽ chia với mình nữa .Cái buồn của tui ,ờ ờ ...thì ngày mai rồi cũng phôi pha .Nghỉ đi nghỉ lại tui còn có Tía ,còn có em gái ,có người iu ...có việc làm ,có chổ ăn ,chổ ở ...Còn những cái buồn khác thì ... thả gió mang đi dùm ...
Ừa ,mà tại sao tự dưng tui buồn ngang hông chiều nay vậy ta ? Bởi vì bửa naybạn tui đang không vui ,không vui tí nào hết ,nhưng tui biết khi tui gặp hắn ,chắc chắn hắn sẽ nói
-Tui hỏng sao đâu ,tui xạo để kiếm bà ra nhoi nhoi ,chứ tui buồn tí xíu ,bỏ hết dô trong blog rồi, bây giờ hết buồn ,bà thấy hong ?(Chắc biết tui không thấy ,nên hỏi cắt cớ vậy  )
Tui giờ đây không biết bạn mình đang ôm nổi buồn gì  .Tui cũng không biết làm sao để gần bạn mình thêm tí nữa ,để có thể ...chỉ là một bờ vai ,một chổ dựa cho bạn mình dựa ...khóc (bảo đãm dựa tui khoẻ hơn dựa cột nhà nhiều ).Tui chỉ cầu mong sao cho nổi buồn của bạn tui đó chóng vơi đi ,để những ngày gíáp Tết bạn tui còn đi khoe nụ cười (lúm đồng tiền )rạng rỡ hơn hoa Mai .Để mùa xuân theo gió về ...gõ cửa .

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

GIỮA TRỜI ĐÔNG ...TUYẾT RƠI .

Buổi sáng
Bước xuống đường
Tuyết trời Đông ...trắng xoá
Những hoa tuyết lững lờ ...
...Bay đi muôn ngã
Ướp lạnh hồn người viễn xứ nhớ quê hương
Thèm một bàn tay sưởi ấm yêu thương
Thèm cái ấm áp quê mình ...đầy nắng
Trời mùa Đông xứ người trống ...trắng
Trắng tuyết rơi ,trắng trống thời gian
Trắng cả tình như mãnh khăn tang
Phủ liệm con tim đẫm đầy nước mắt
Tuyết trời Đông lạnh buồn héo hắt
Có kẻ lặng nhìn nhớ lắm cố hương ./.




HN 2010

TRĂN TRỞ...THÁNG GIÊNG.

Em ơi ,
Gió chướng từng cơn ,buồn heo hút lạ
Cái lạnh ùa tràn mái lá đơn sơ
Chỏng trơ ,
Trăng giọi thềm ba ,ngút ngắt lòng ai đó
Canh cánh lo âu mùa đươc mất Đông Xuân
Cái Tết ràng ràng dợm bước trước sân
Chưa kịp dọn bàn thờ ...
Cúng Tổ Tiên gì, mùa màng vừa qua... trớt quớt
Áo mới cho con chưa kịp cắt
Nồi bánh tét chay ,khói còn đọng cay mi mắt
Đời nông dân khóc cười với bùn ,đất ,nắng ,mưa ...
Tết về ...
Mai hé nụ ...
Anh vẫn chờ Xuân tới
Chờ mùa gặt với hy vọng ước ao
Bước ra ngó đồng ...Nhạn Én lao xao
Vác cái cuốc ...gầy mới rau xanh
Tết này cắt khúc vải bông
Khoát cho con ...Xuân thơm ...nắng mới .
HN 01.2010

NHỨT QUỶ ,NHÌ MA ,THỨ BA ...

                       Tội cho cái kiếp xe ...tăng
                       Ba cô khoe dáng ,cái thằng xe ...nghiêng
                       Nụ cười thiếu nữ dịu hiền
Quay lưng ,mấy cổ liếng không ai bằng


TÀ

Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

CHUỒN CHUỒN

Chuồn chuồn đối bóng soi mình
Tìm trong mặt nước bóng hình năm xưa
Ngày xưa ,gió đẩy ,gió đưa
Là là chung lối dẫu chưa hẹn thề
Bây giờ trên quảng đường đê
Bờ lau ngã nắng chiều về ...mình ên
Mặt nước bổng hóa mông mênh
Nổi sầu cô quạnh không tên giữa đời

HN
18012013
(Ké ''Chuồn Chuồn''của PNĐ)

KHÔNG NGỦ




Thả người sóng soài giữa đêm thâu
Nghe gió vi vu trút nổi sầu
Nhánh cỏ giật mình trăn trở nhẹ
Nàng trăng gầy guộc mãnh tình đau
Côn trùng nỉ non lời thương nhớ

Lá rụng cội hoa ngũ giấc dài
Và tôi ngóng gì đêm thao thức
Người thơ xa quá một tầm tay...

HN

EM ĐI

Em đi bỏ lại nồng nàn
Trên trang thơ cũ dỡ dang chút tình
Em đi bỏ lại bình minh
Hoàng hôn rơi xuống ,tạ tình ...luyến lưu
Em đi bỏ lại tàn thu
Ta trong sương khói mịt mù ..tìm em .

HN
(Ké thơ cùng dì NM)

Thứ Ba, 15 tháng 1, 2013

TÀ TU

Mam mô ,để Tà tu nha
Bạn ghẹo TÀ miết có mà ..bỏ tu
Bao nhiêu kinh kệ ..rối bù
A DI tâm tớ chân nhu ...lặc lìa
Hư vô một cõi đi dìa
Phù du luân cõi ,sớm khuya nợ trần
Áo nâu tâm tịnh ,trả thân
Sớm hôm quy vách ,dạ tần ngần ..yêu
Tà tu ,bạn cứ khều khều
Tui khều bạn lại ''Chút chiều ..nhậu nha ''

TÀ

BUỔI SÁNG , MÊNH MÔNG...NHỚ

Người yêu của tui hỏng có ở nhà .Tui tự cho mình cái quyền ăn ,ngủ ,và lang thang ...dạo blog . Tui cứ lăn qua ,trở lại trên giường như người ta nướng bánh tráng.Bên ngoài thời tiết rơi xuống âm độ vậy mà mấy con gà cứ nheo nhéo ò ó o ...gáy .Mà hễ cứ tụi nó gáy là tui ...run ,hỏng biết người ta thưa lúc nào ,cảnh sát lại túm...gà lúc nào nữa .
Tui trùm kín từ đầu tới chân bò xuống giường ,đi pha ly cà phê rồi vào blog của nhỏ bạn ngồi ..thả cái hồn vi vu .
Tuyết cứ không ngừng rơi .Mặt đất trắng xóa ,cây cỏ phủ trắng cả ...Chỉ có tui đang ngồi đằng sau khung cửa là vẫn ...xanh .Xanh một nổi nhớ nhung về em ... Những ngày tuyết dày hơn cả chục centimet .Ai nấy hì hục xúc tuyết ''Tà chờ nhen ,Éo xúc tuyết bớt trên xe ,đề máy cho nó chạy ...'' Tui cũng xúc tuyết trước nhà ,rồi đổ muối lên ,chứ lỡ có bộ khách ngang ngang lề nhà té cái ạch,không lặc lòi thì không sao ,chứ họ xãy ra chuyện thì thằng tui phải đi bưng bê hong biết nhiêu tháng để đền cho cái sự cố ...thời tiết.
Tui bưng ly cà phê ,ngó ra vườn .Mấy con gà rúc trong chuồng hỏng chịu ra ngoài .Trên mãnh vườn trắng tinh hỏng có một dấu chân . Mấy cái cây cứ khẳng khiu vậy mà chịu gió ,chịu rét ...như những con người đi qua biết bao nhiêu phong ba cuộc đời ,vẫn lầm lũi bước ,lầm lũi già đi với thời gian ... Tui ngồi ôm ly trà ,bình yên với ngày tháng lặng lẽ trôi .Buồn ,vui ,sôi nổi... đã là quá khứ . Ngày hôm nay lạnh thôi ,ngày mai nắng lại lên mà ,rồi tuyết sẽ tan ,những mầm xanh lại trở giấc và rồi lại cho xunh quanh ta những hoa ,những lá ,...những sắc màu tô điễm cuộc sống.Như em ,như tôi và bao người khác vẫn hiểu rằng mầm ái nhân với biết bao vùi dập từ đời sống vẫn trở mình đâu đó và lại bừng lên trả lại cho đời sống những yêu thương...
Ly cà phê hết nảy giờ rồi ,và em ...em cũng đã xa tôi rồi ...
Quới Éo ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

TÀ
Bruxelles,15.01.2013

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

GIỞ LẠi ...CHÚT YÊU XƯA

Trời thu hoa giấy đỏ tàn rồi
Tìm về kỷ niệm gọi, em ơi
Lao xao trong sắc trời úa lạnh
Một khoảng mênh mông đến chơi vơi

Hai mươi năm xa ngỡ đã quên
Cánh diều tuổi thơ quá chênh vênh
Cuộc tình đứt đoạn trôi theo gió
Sợi chỉ cầm tay chiều buồn tênh

Có ai còn nhớ màu hoa cưới
Đỏ vòng hoa giấy đội trên đầu
Anh cần tay em nói nho nhỏ
''Cô dâu bé xíu ngộ gì đâu ''

Rồi em ra đi ,em ra đi ,
Khoảng sân trống trãi một điều gì
Tuổi thơ đã xa nào trở lại
Màu hoa như máu đẫm tình si

Tại sao em chẳng trách cứ anh
Cánh diều ngày xưa đã băng nhanh
Duyên nợ không thành trách nguyệt lão
Tình có như không ,thôi cũng đành

Chiều nay trời trở lạnh heo may
Lật dòng lưu bút mắt lệ cay
Thương người em nhỏ nay xa xứ
Trăn trở lòng thu khuyết vòng tay

Man mác thu buồn một mình ên
Côn trùng thi khóc khúc nhớ ,quên
Lòng anh chẳng bật lên thành tiếng
Run rẫy có phải lạnh mà nên ...