Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

TRĂN TRỞ...THÁNG GIÊNG.

Em ơi ,
Gió chướng từng cơn ,buồn heo hút lạ
Cái lạnh ùa tràn mái lá đơn sơ
Chỏng trơ ,
Trăng giọi thềm ba ,ngút ngắt lòng ai đó
Canh cánh lo âu mùa đươc mất Đông Xuân
Cái Tết ràng ràng dợm bước trước sân
Chưa kịp dọn bàn thờ ...
Cúng Tổ Tiên gì, mùa màng vừa qua... trớt quớt
Áo mới cho con chưa kịp cắt
Nồi bánh tét chay ,khói còn đọng cay mi mắt
Đời nông dân khóc cười với bùn ,đất ,nắng ,mưa ...
Tết về ...
Mai hé nụ ...
Anh vẫn chờ Xuân tới
Chờ mùa gặt với hy vọng ước ao
Bước ra ngó đồng ...Nhạn Én lao xao
Vác cái cuốc ...gầy mới rau xanh
Tết này cắt khúc vải bông
Khoát cho con ...Xuân thơm ...nắng mới .
HN 01.2010

3 nhận xét:

  1. Tết mà...buồn thế bà ui !
    Thương lắm câu :
    " Vác cái cuốc ...gầy mới rau xanh
    Tết này cắt khúc vải bông
    Khoát con con ...Xuân thơm ...nắng mới "
    Thôi, bà về đây tui cho bà cả cây vải bông bà tha hồ quấn từ đầu tới chân, trước đón xuân, sau sẳn tiện chưng bông di động luôn, khỏi cần " khoát con con " chi hén !

    Trả lờiXóa
  2. Tà ơi, hôm nay thứ hai, ghé thăm bà chút. Biết bà không có ở nhà, và cũng biết bà sẽ không đọc được, tui cũng quẹt đại ở đây cái tình thương lựu đạn của tui, khi nào bà rảnh nhào vô sẽ thấy tui tạo dáng ở đây nha.
    Sức khỏe + cười toe toét cho tui mừng, Tà nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Bài nì đọc tui lại thấy giống tui nữa Thuy a. Cái chất nông dân trong người tui nó cứ trào lên miết!

    Trả lờiXóa