Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

BÂNG QUƠ TUI BUỒN ...

Tui ngồi đọc mấy dòng tin nhắn của một người bạn .Không muốn khóc mà nước mắt đã hai hàng .Lại một lần nữa ,cái múm níu ,cái vòng tay ...xa quá để những lúc như thế này đây khi bạn mình cần mình ở bên thì mình lại xa lăng lắc ...
Tôi bất giác lại nhớ về em ,nhớ nhiều lắm ,nổi nhớ như lôi tuột tui ra giữa cái thế giới vốn bề bộn cơm áo ,gạo ,tiền ...Tui muốn trùm trong chăn mền để khóc cho đã ,khóc cho nguôi ngoai những tủi hờn đời người ...Mà có được đâu .Hỏng lẽ khóc hoài ,rồi tui hỏng vác cái mặt ra ngoài làm việc ,đi chợ ,rướt người iu ...Rồi ăn nói sao khi người ta hỏi ''Sao buồn vậy chị ?'' ,''Maman bịnh hả ,có sao hong ?'' .Rồi mình phải kiếm một mớ câu trả lời để người thân ,người quen khỏi phải bận lòng rồi bị lây ...buồn theo .
Rồi tui lại ước ,tui ước gì em xuất hiện ngay bên cạnh tui ,cho tui mượn bờ vai để mà dựa ,để mà khóc( hình như dựa cái cột khóc nó không đã hay sao á ).Rồi ngày em đi làm về ,em lật đật đến thăm tui ,cứ líu chíu hỏi tui có khoẻ không ,ở nhà có gì không kể em nghe với ...Tui lật đật quẹt nước mắt ,mừng mừng 
-Tà ok ,Éo bay tới ,bay lui có gì vui hong kể Tà nghe ...,Về tới nhà ngủ chưa mà đi kiếm Tà vậy ????
-Éo ok ,chỉ sợ Tà ở nhà buồn ,nên Éo về tới là canh kiếm Tà liền
Bao nhiêu cái buồn tủi  tự dưng lãng lãng đâu mất ,nhường chổ cho những câu chuyện trên trời ,dưới đất .Cứ vậy mà chúng tui tán dóc cả buổi ,tới khi chui dô giường ,chắc lúc mớ cũng còn cười khặc khặc ...
Cuộc sống có quá nhiều những nổi buồn ,buồn tới muốn đứng la hét cho vỡ giọng ra ,muốn cho khi mình đi ngủ làm sao khỏi thức dậy luôn cho khỏi phải đối diện với cái buồn lê thê đến chán .Vậy đó ,nhưng khi gặp chổ trút rồi ,tui lại đứng lớ ngớ ,lại cười hề hề cho nổi lòng nhẹ ̣đi để mà còn vui bên nhau .
-Tà đâu có buồn gì đâu ,buồn vu vơ tí xíu ; quên mất tiu rồi ...
Nhỏ Éo hỏng có càm ràm gì tui ,chỉ bâng quơ nói với tui
-Hỏng kể nặng bụng ráng chịu nhen Tà ,có cái gì nói ra Éo nghe rồi cất dùm cho ,để mà Éo còn thấy Tà vui mà sống nữa ...
So ra nổi buồn của tui còn nhẹ hơn biết bao nhiêu lần cái buồn của người bạn đang ngồi xẽ chia với mình nữa .Cái buồn của tui ,ờ ờ ...thì ngày mai rồi cũng phôi pha .Nghỉ đi nghỉ lại tui còn có Tía ,còn có em gái ,có người iu ...có việc làm ,có chổ ăn ,chổ ở ...Còn những cái buồn khác thì ... thả gió mang đi dùm ...
Ừa ,mà tại sao tự dưng tui buồn ngang hông chiều nay vậy ta ? Bởi vì bửa naybạn tui đang không vui ,không vui tí nào hết ,nhưng tui biết khi tui gặp hắn ,chắc chắn hắn sẽ nói
-Tui hỏng sao đâu ,tui xạo để kiếm bà ra nhoi nhoi ,chứ tui buồn tí xíu ,bỏ hết dô trong blog rồi, bây giờ hết buồn ,bà thấy hong ?(Chắc biết tui không thấy ,nên hỏi cắt cớ vậy  )
Tui giờ đây không biết bạn mình đang ôm nổi buồn gì  .Tui cũng không biết làm sao để gần bạn mình thêm tí nữa ,để có thể ...chỉ là một bờ vai ,một chổ dựa cho bạn mình dựa ...khóc (bảo đãm dựa tui khoẻ hơn dựa cột nhà nhiều ).Tui chỉ cầu mong sao cho nổi buồn của bạn tui đó chóng vơi đi ,để những ngày gíáp Tết bạn tui còn đi khoe nụ cười (lúm đồng tiền )rạng rỡ hơn hoa Mai .Để mùa xuân theo gió về ...gõ cửa .

13 nhận xét:

  1. bà làm tui ...nói gì giờ ta? Nói tui nhớ bà, được hông ?
    Chỉ cần bà cho tui mượn chỗ nhoi nhoi - cái này thì bà có hổng cho mượn tui cũng lăn ra nhói ở đây rồi. Tui đúng là vô duyên cự lun đó bà. Bie6t1 bà ở xa, biết bà bận rộn, biết bà còn...rầu hơn tui, tự dưng tui quẳng cục lựu đạn Nguyễn Thị Ưu Sầu sang cho bà. Tiền, vàng, đola hổng gởi, gởi toàn cái trời ơi thế này...Tui bậy quá. Sorry bà nha, mai mốt tui hổng dám vậy nữa đâu - câu này hồi còn nhỏ mỗi lần bị bà nội tui quýnh , tui cứ hay nói, giờ xài lại cũng thấy...vui vui bà hén.
    Hết buồn rồi, ai buồn lâu quá già sao ? Tui sợ già lắm lắm luôn á !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À, quên nói lần nữa, nhớ nhớ nhớ bà gần chít nè bà Tà uiiiiiiiiiiiiiiii

      Xóa
  2. Khéo nhỉ bài nào của các cô cũng càm nhám càm nhàm coi bộ nóng ruột về nhà theo tết thì phải .Có chi qua bác mà triễn ông táo với bác đi .thế nào ít hôm nữa cũng về mà
    Chúc cháu an vui trong những ngày giáp tết nhé

    Trả lờiXóa
  3. Trả lời
    1. Hì ,hì ,sao bữa nay đổi áo đi hù tui dị ông ? Nghe ông nói định khai gian nhỏ tuổi hả ,hehehehe gian chừng hai ba tuổi thôi ,chắc ông gian tới mấy chục tuổi ,dưới tuổi vị thành niên nó hô biến ông là phải òy .hì hì ...
      Hên cho tui hong bắt chước ông ,hì hì
      Mà tiếc mấy bài thơ của ông ,nó rất đặc biệt ,chắc ông còn lưu trong máy chứ ?
      Thôi gặp lại đã vui lắm òy .Ông chuẩn bị gì cho Tết chưa ?Tui ở đây ,măm nay, hong có không khí Tết gì ráo.Tui chờ mấy bạn kể chuyên Tết để tui vui ké .
      Chúc ông và gia đình mấy ngày đón Tết rộn ràng ,vui vẽ nhen .

      Xóa
    2. Hì hì, tui nhập lộn tuổi, nên nó hô biến mất tiêu à. Hôm nọ lên yahoo, thế là lại "đao" zìa được. Tui cất luôn, hổng ngó ngàng chi nữa. Xa quê, xa Tết chắc buồn lắm, khi nào hổng chịu nổi kêu cô bé Thuy nói chuyện là hết liền à. Tà làm mấy bài vui vui về mùa Xuân thử coi, để tui đọc ké với nha!

      Xóa
  4. Trả lời
    1. Hả ! Là ông muathu hả? Sao tự dưng ông đổi blog mới vậy ? Mừng ghê hén !

      Xóa
  5. Mấy bữa tui lỡ tay vào khi chưa đủ tuổi, gã gugồ xoá hết trang của tui rồi Thuy ơi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ừ, tại sáng hôm kia tui vao được nhà ông, trưa trở lại vô thì mạng báo blog không tồn tại. Tui tiếc gia tài của ông quá, tui chôm mới có 1 bài hà. giờ mất hết rùi hả ông ? mà ông bấm nhầm cái gì để nó hô biến vậy ? chỉ tui để tui né coi .
      à, ông viết bài , tui mới vô kết nối với ông được, gi72 hổng thấy, buồn quá nè.

      Xóa
    2. Tui muốn trẻ lại một tẹo nên nhập ngày tháng năm sinh nhỏ, không được phép nên nó biến mất tiêu rồi, đáng kiếp tui lắm mà.

      Xóa
    3. ka ka ka...à, thì ra là...trẻ vị thành niên hén ! gian quá đi. Rồi thơ ông có lấy bỏ vô lại được không vậy ?

      Xóa
  6. Thăm bà nè, Tà ui. Sáng tui mới thấy tin nhắn của Bà, mà tối tui hay ngủ sớm lắm nên hổng có đọc được. Thôi kệ, hơi vất vả chút, nhưng ..." được đợi chờ nhau sung sướng biết là bao " bà hén !
    Khỏe thật khỏe dùm tui nha bà. Cả nhà khỏe hết nha.
    Nhớ bà nhiều lắm.

    Trả lờiXóa