Những cánh Tigôn đỏ lưng trời
Cuộn theo cơn gió xác hồng rơi
Những mãnh vỡ tim về đâu hỡi
Quyến luyến gì nhau mãi chẳng rời .
Ngày người ra đi về bên ấy
Ôm mối tình câm chẳng thốt ra
Xác hoa Tigôn hòa xác pháo
Người đừng vô tình dẫm ngang qua .
Chẳng cái vẫy tay ,chẳng tạ từ
Màu hoa máu lệ khóc tình dư
Vương dài tay mấy ,vương dài mãi
Níu được gì đâu ,lạc ngôn từ
Thềm xưa vẫn một nhánh Tigôn
Mà người khuất dạng buổi hoàng hôn
Trời ơi tim vỡ nào lành lại
Tigôn tê tái lịm vào hồn .
HN
thơ hay và buồn lạ hn ơi .vui nhé bạn hiền
Trả lờiXóa