Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

NHỚ

Em ở đâu và em ở nơi đâu
Ta khản giọng tiếng trong đêm vọng lại
Ta rùn mình thời gian đi mê mãi
Bỏ lại ta một tối nhớ đong đầy

Em ở đâu trà đã dọn sẵn đây
Chẳng mài mực ,bút đã cùn bụi phủ
Trang giấy đó những bài thơ năm cũ
Riết tâm tư nhỏ lệ chẳng nên lời
Ta gọi em từtrần gian ''Ới em ơi ...''
Vẫn là ta với đêm trường tịch mịch
Rề -U -Ni -On ,Mạc -Ti -Ni xa tít
Thiên đường nào em bỏ lại một tôi

Ta mang thơ hong ấm những năm đời
Dù nghiệt ngã ta nhủ lòng tịnh lại
Thôi không đếm những ngày không thoải mái
Ánh dương lên ngày mới nắng sẽ về

Ta gọi em cứ ngỡ một cơn mê
Em đâu đó rồi sẽ quay về với
Ta gọi em tiếng đêm buồn vời vợi
Can cùng ai một nổi nhớ khôn cùng ...

9 nhận xét:

  1. thăm bạn tui ,lâu rùi đi vắng .đọc bài thơ man mác buồn . chúc an vui

    Trả lờiXóa
  2. Một mình đếm nỗi nhớ thương
    nghe con tim rụng bên đường xôn xao.
    ai xui cơn gió xạc xào
    rẽ đôi con nước , nghẹn ngào người xa
    Một mình ,rồi lại mình ta
    Thả buồn cho gió câu ca về trời.
    Đừng buồn nữa nhé, Tà ơi !
    Bà làm tui muốn..khóc theo rồi nè !

    Nói khóc là khóc liền, cho đau lòng bà chơi. Bà không đau, tui đau trước !

    Trả lờiXóa
  3. Nỗi đau trăn trở
    Niềm nhớ khôn nguôi
    Thầm gọi tên người
    Cuộc đời dâu bể...

    Trả lờiXóa
  4. Chia buồn sẻ ngọt với ai đây
    Hồn thơ cứ mãi nặng vơi đầy
    Vui lên cháu nhé qua nhà bác
    Đã lâu lắm rồi bác buồn thay

    Trả lờiXóa
  5. Đêm buồn mình ta với ta
    Trăng kia đã lẩn mây mù che sao
    Gió đưa xào xạc lá rơi
    Nghe xa buồn thảm tiếng xưa vọng về

    Trả lờiXóa
  6. Ta gọi em rồi hoài đợi mãi
    Bóng em đâu nỗi nhớ vơi đầy
    Thâu canh rồi vẫn mình anh đây
    Mịt mờ bóng hương xưa dâu bể ...............

    Trả lờiXóa
  7. Tối nay tui buồn quá, tui ngủ không đc, tui lang thang vô blog bà, đọc lại những cái còm của tụi mình khi xưa... Thấy buồn vui một mớ... Có lẽ, bà k về blog nữa. Nhưng ...buồn tui biết đi đâu ngoài nhà bà, hay bà Như mà gõ linh tinh như vầy chứ.
    Khổ quá bà ui. Giá như mình đừng nghĩ nhiều, yêu là chỉ biết yêu, thương là chỉ biết thương, mặc kệ hết... thì có lẽ mình đã không bị dằn vặt, bị đau, bị hờn tủi khổ thế này. Chả biết sao là đúng, sao là cho tròn vẹn cả. Cầm k đc mà buông chẳng đành lòng... Buồn quá đi Tà uiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
  8. Giật mình đêm vắng lao xao nhẹ
    Tiếng lá theo nhau chạm mặt thềm
    Trăng nghiêng xuống gối rơi giọt lệ
    Nổi niềm thiếu phụ giữa huyễn mê...

    Vai nè ,em ngủ tôi ru mộng
    Trăm năm đa đoan sợi tình buồn
    Tiếng con dế khóc đêm nức nghẹn
    Rưng rức màu khuya lạnh tràn buông ...

    Trả lờiXóa