Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

CHỐN XƯA

Có ai đi về chốn vườn thơ
Rêu xanh phủ kín ,bụi sương mờ
Đã bao lâu rồi ta cố nhớ
Con tim mòn mõi đến dại khờ ...
Lần trong kỷ niệm để mà mơ
Cố nhân đâu hỡi để ta chờ
Giờ đây tiếng thơ như nghẹn thở
Một trời cô quạnh đến bơ vơ

                 HN

5 nhận xét:

  1. Cố nhân gõ cửa trang thơ cũ
    rêu xanh con chữ nặng lời ru
    lối thi dao dát in chân đến
    cỏ nỉ non vàng nhuốm cả thu

    tê tái lòng ai một sớm mai
    sương mờ giăng trắng nét trang đài
    mới hay mộng đẹp đêm qua dệt
    mỉm cười khói tỏa nhẹ nhàng bay...
    ..........
    Vài câu cho bà vui. Hết bịnh nha bà, bịnh hoài chắc lên đường gõ cửa thiên đàng sớm quá !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thơ hay quá Thuy ơi ,bà wởn wởn viết nữa cho tui đọc nhen .Nghe mà buồn man mác ...
      Tui đi làm lại bữa nay rồi ,tuyết rơi từ chiều hôm qua tới đêm nay chưa ngừng ...

      Xóa
    2. Thơ nì hay dễ sợ. tính làm vài câu mà...hổng dám nữa.

      Xóa
  2. Từng hứa sẽ về qua bến xưa
    Chốn ấy trời buồn rất ưa mưa
    Ngày rộng tháng dài nay đà cạn
    Bến cũ phai dần, sao vẫn chưa ?

    Ta hứa sẽ về, sẽ về thăm !
    Nhũng chiều giá rét mưa lạnh căm
    Bến cũ có còn bên sông vắng ?
    Có còn đoi mắt dõi xa xăm ?
    ...
    Thăm Hương Nguyên, chúc khỏe !

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn Aqa ghé thăm còn tặng bài thơ hay nữa .HN chờ ngày HN nghỉ HN lon ton qua đọc thơ ké nhà Aqa :)

    Trả lờiXóa