Em về phương ấy hoa ngàn
Thế gian thi khóc lệ hoang ngắn dài
Vói làm sao tới nhau đây
Níu về giá lạnh u hoài chiều đông
Nhánh khô run rẫy trên không
Lá rơi theo gió giữa dòng buồn vui
Lá nào về cội ngủ vùi
Lá nào phai sắc ngậm ngùi màu thi
Phù du người đến rồi đi
Trăm năm tri kỷ đoản thi lỡ làng
Mực ngưng thơ nghẹn dỡ dang
Tử sinh hai nẻo bàng hoàng tà dương .
TÀ